Trong một mẩu tin gần đây, phóng viên thời báo New York, Benedict Carey đã đề cập đến “nước mắt” như “sự tiết mồ hôi của cảm xúc”. Không chỉ thế, khóc còn có tác dụng diệt vi khuẩn, loại bỏ độc tố, nhìn chung, rất… có lợi cho sức khỏe!
Trong một mẩu tin gần đây, phóng viên thời báo New York, Benedict Carey đã đề cập đến “nước mắt” như “sự tiết mồ hôi của cảm xúc”. Không chỉ thế, khóc còn có tác dụng diệt vi khuẩn, loại bỏ độc tố, nhìn chung, rất… có lợi cho sức khỏe!
Hồi mới đi làm, ngồi ở công ty, có lần gửi cái ảnh hỏi ông anh cùng phòng đi du học ở Phần Lan về:“Anh ơi, cái xanh đỏ tím vàng trên trời này là có thật đấy à, hay là bọn nó photoshop đấy?”. Ngay sau đó, tôi nghe thấy tiếng ông ấy cười sau cabin. Đó là lần đầu tiên tôi biết đến Bắc cực quang, và bắt đầu thêm 1 mục vào to do list.
Xem Bắc cực quang cũng là mục đích chính của chuyến đi này, để một lần thấy “ánh sáng xanh hạnh phúc”. Cuối tháng 3, cũng là cơ hội cuối để ngắm Bắc cực quang, không thì chúng tôi sẽ phải đợi đến tháng 10. Chúng tôi đặt tour ngắm Bắc cực quang ngay ngày đầu tiên. Xe đưa chúng tôi đi ra khu cạnh bờ biển đợi. Trời siêu lạnh, 0 độ C kèm gió gắt. Lúc đang co ro ngồi đợi, tự nhiên tôi lại nhớ hồi lớp 7, nghe tin trên báo Thiếu niên Tiền phong, 2h đêm dậy đợi sao băng. Hôm đó cũng lạnh, trời cũng có sao nhưng đợi mãi sao băng chẳng thấy. Và cực quang cũng vậy. Nhưng cái cảm giác đợi ấy chẳng buồn, cũng chẳng vui. Đó là cảm giác khi bạn chẳng thể cố gắng làm gì ngoài chờ đợi, và kết quả nó là 100% sự may mắn. Đó là hi vọng. Nhưng cái cảm giác có một điều gì đó để hi vọng, để đợi mong ít nhất nó tốt hơn khi lòng mình trống rỗng.
Ở lần đầu tiên không thấy, nên bên tour cho chúng tôi thử vận may lần thứ 2 miễn phí. Lần này chúng tôi được đưa đến một công viên ngoài trung tâm thành phố. Sau mấy lần cứ đi ra đi vào, trời tối om, tôi phải hít sâu và tự động viên mình lắm mới có thể đi ngoài xe tiếp tục đợi. Tôi mặc tất cả những gì ấm nhất mà tôi có, nhưng cũng chảng phải đồ tốt gì. Cái áo đi tuyết và đôi găng này tôi mua đại hạ giá có 15 bảng, còn đi 2 đôi tất, đôi bốt không chống nước (uhm giày tôi mua cũng chỉ hơn 10 bảng tôi mà) và tận 3 cái quần. Vẫn thấy lạnh.
Khi ánh đèn cuối cùng tắt đi để lại một vùng đất chỉ toàn một màu đen, tôi ngẩng lên và thấy một bầu trời đầy sao, cả một dải ngân hà rực rỡ, cái khung cảnh mà từ lâu lắm rồi mình gần như bỏ quên sau cuộc sống bộn bề ở thành phố. Ở gần cực bắc thấy bầu trời gần như thể với tay lên có thể chạm tới những ngôi sao lấp lánh. Gần 1 tiếng đồng hồ, ngón chân sắp đóng đá vì lạnh. Tôi lại phải lên xe một lúc để ấm lại rồi mình lại xuống. Và rồi, đến tầm 12h đêm, bầu trời phía bắc hửng lên một cầu vòng màu trắng, từ từ sáng lên và chuyển sang màu xanh nhạt. Cái cảm giác vi diệu mà tôi bất giác hét lên như cái phản ứng bình thường mỗi khi nhận được một niềm vui cực to lớn. Và đó là cái kết cho sự hi vọng. Tôi đứng giữa trời lạnh buốt. Đôi mắt mở to, thật to. Cảm giác như cái màn hình máy tính ngày nào được phóng to thành cả vũ trụ bao la.
Do không đầu tư chụp ảnh phơi sáng, hay apps chụp cực quang loại xịn nên ảnh tôi chụp chỉ có thế này, nhưng cực quang hôm ấy đẹp lắm, đẹp như trong giấc mơ vậy. Đến 1h đêm, lên xe đi về, Bắc cực quang vẫn ở bên ngoài cửa sổ như vấn vương một đêm của sự diệu kỳ, rồi mờ dần sau ánh đèn rực rỡ của thủ đô Reykjavik. Kết thúc cho một chuyến đi mỹ mãn, bõ công 1 tuần thiếu ngủ.
Ở Iceland có 3 món rất ngon có thể mua trong siêu thị. Thứ nhất, nước lọc Skyr. Tôi không biết có phải do “ám ảnh” với mùi nước máy mà tôi thấy chai nước lọc trong siêu thị ngọt, mát lành đến kỳ lạ. Thứ 2, bánh mỳ đen, cực kỳ giàu dinh dưỡng. Loại bánh mỳ này không mềm bông như bánh mỳ bình thường mà nó nặng, cứng, ngọt ngọt, đảm bảo chống chịu những ngày trời lạnh giá. Cuối cùng là sữa chua, một loại cực kỳ béo ngậy, mịn màng.
Ở Reykjavik, có một nhà hàng không thể bỏ qua, nơi không ai đi ra mà bị đói. Ở đây bán bánh mỳ với súp cừu. Bạn có thể ăn với bát và miếng bánh mì trắng rời, hoặc bánh mỳ là chiếc bát luôn. Điều đặc biệt là bạn có thể refill súp đến khi nào không thể ăn được thì thôi. Ngoài ra, cửa hàng còn có bánh macaroon miễn phí. Macaroon (không phải macaron-bánh Pháp) là loại bánh làm từ vụn dừa, rất ngọt, một trong những lại bánh yêu thích của tôi ở UK những ngày thèm ăn vặt.
Những land tour mà chúng tôi đặt, cực kỳ hài lòng về chất lượng
Tuy nhiên còn một số nơi chũng tôi không đến như Blue Lagoon hot spring Spa, Airplane crash, hang động băng. Và chúng tôi còn lỡ hẹn với Iceland vào mùa hè cũng nhiều nhiều những kỳ quan hùng vĩ khác. Chúng tôi đi vào cuối tháng 3, cũng là thời điểm tuyết phủ trắng xóa. Mỗi lần nhìn vào ảnh quảng cáo du lịch có đồng cỏ xanh rì, hoa nở vàng tươi tôi lại phải dùng trí tưởng tượng và so sánh với một màu trắng thuần túy đang ở trước mắt mình. Lần dừng xe vào siêu thị mua đồ, chúng tôi gặp bạn cùng lớp của Thư, cậu ấy tự lái xe tham quan. Tôi nhìn cô gái nhỏ bé mà như một Wonder Women. Gì vậy? Chẳng phải vừa rồi tôi còn đang sợ hú vía vì xe đang đi giữa bão tuyết sao?
Iceland cho tôi thấy sự kỳ vĩ, huy hoàng của thiên nhiên. Dù đến giờ nhìn một tấm ảnh nào đó trên Instagram tôi vẫn không khỏi bất ngờ về vùng đất ấy. Tôi với Thư với chị Huyền còn rủ nhau, ngày nào đó quay lại Iceland vào mùa hè, Thư sẽ lái xe, tôi sẽ chuyên chụp ảnh và chị Huyền sẽ chuyên quay phim để chúng tôi được sống trọn vẹn ở vùng đất diệu kỳ ở thêm một lần nữa.
Đây cũng là chuyến đi đầu tư nhiều tiền nhất trong suốt thời gian đi học của tôi, nhưng so với những gì được trải nghiệm thì nó quá tuyệt. Tổng thiệt hại của tôi là 500 bảng Anh cho cả chuyến đi 4 ngày, cả nhà nghỉ và ăn uống. Tour đi cả ngày, giờ nghỉ trưa sẽ dừng lại mua đồ ở siêu thị, hoặc trạm nghỉ nào đó. Chúng tôi thường chuẩn bị sẵn đồ mang đi, bánh mỳ hoặc quinoa, rau và thịt nguội. Chúng tôi có 3 ngày đi tour, còn lại 1 ngày di chuyển. Tour đặt trên Viator, họ trao đổi rất nhiệt tình.
Roadtrip ở Iceland cũng là một trải nghiệm vi diệu, nhưng mà tôi thì không biết lái xe, còn bạn tôi thì có bằng lái nhưng chưa phi xe ra đường bao giờ.
Album ảnh ở Iceland: Phuong Anh Violet Flickr
Những bài trải nghiệm du lịch khác: Wanderlust
Theo dõi để không bỏ lỡ những bài viết mới trên Blog
[jetpack_subscription_form show_subscribers_total=”false” button_on_newline=”false” custom_font_size=”16px” custom_border_radius=”0″ custom_border_weight=”1″ custom_padding=”15″ custom_spacing=”10″ submit_button_classes=”” email_field_classes=”” show_only_email_and_button=”true”]